Thứ Sáu, 19 tháng 8, 2011

GHÉ THĂM CÕI PHẬT


          LÊN YÊN TỬ

Ta không đi bán, chẳng tìm mua
Vui bước du xuân vãng cảnh chùa
Thắp nén hương trầm thơm cõi Phật
Cho lòng thêm ngọt giữa cay chua

Đến suối Giải oan để viếng thăm
Ngàn lau sùi sụt uốn dây đàn
Nén hương ai thắp hương còn ngát
Nước mắt rơi vào đẫm thế gian

Vi vút đường tùng, lối trúc reo
Lên cao từng bước một ta leo
Dấu chân người cũ còn vương lại
Một giọt mồ hôi, một bước trèo

Trên đỉnh Phù vân - cực lạc đâu?...
Chùa cong một mái, đá phong rêu
Trùng trùng mây bạc cùng hoang vắng
Vẳng tiếng chuông ngân lạnh mái đầu...

Thiên cổ người ơi giữa sắc không
Trầm luân một kiếp với non sông
Vô vi bóng hạc tâm thành Phật
Giữa chốn thâm u tỏa sắc hồng.

Ta không đi bán, chẳng tìm mua
Vui bước du xuân đến cửa chùa
Quỳ xuống nép mình vào  bóng Phật
Để lòng thêm ngọt giữa cay chua.../.

                                    Yên tử ngáy 10-2-2004












 
 
                                                     NÉN H­ƯƠNG TẮT NỬA CHỪNG


Ng­ười ng­ười dâng lễ cầu may
Cầu danh, cầu lộc, cầu tài
Đ­ược nhận hết mang về miền Cực lạc
Chợt có ng­ười kêu: - Đời vẫn còn điều ác!
Phật thoáng nghe ngoảnh lại trần gian
Nén h­ương thơm gió  vội dập nửa chừng
Hoa vẫn đẹp, đất lại xanh mầu cỏ...
N­ước mắt sư thấm vào từng nhịp mõ
Giọng kinh cầu chìm dưới tiếng chuông ngân.../.



MÔ PHẬT *

Sợ quá!...Người đâu rõ lắm tiền
Đăng đàn, xiêu thoát để thành Tiên
Lên chùa mô phật hay mua phật
Chả lẽ tây thiên cũng hám tiền

Phật tử tăng ni mải miết thiền
Mịt mù nhang khói thỉnh lên tiên
Chuông kêu vang động – Trời yên at
Ai gõ nghe như lẫn triếng tiền…!

Như Lai Phật tổ rất thần thông
Xấu đẹp tiền chùa thấy dễ không
Chắc sẽ không phong nhầm quái phật
Để dân giữ mãi phật trong lòng.../.

                 










                                    OAN CHO PHẬT *

Nằm mơ được gặp Phật
Than vãn chuyện sự đời
                                           Phật cười hiền như đất
-” Ta giúp gì được ngươi!”

Thức dậy còn  ẫm ức
Chạy lên chùa hỏi sư
Áo nâu sồng khắc khổ
Sư cúi đầu: -“ Nam mô...!”

Chiều về bên chén rượu
Ngẫm thế sự đầy vơi
Chợt toát mồ hôi hột
Ta trách oan Phật rồi.../.

















Cảm thông


Mỗi khi đi qua cửa chùa
Thấy rờn rợn ngoái nhìn Hộ Pháp
Ngài đứng lặng im, lạnh lùng nghiêm khắc
Người đến thắp hương lại quắc mắt nhìn
Người đặt tiền môi vẫn mím đăm đăm
Người cúi lạy, tay nắm gươm trực tuốt
Kể cũng lạ ở ngay cửa Phật
Vẫn có thần ghẻ lạnh với trần gian
Có lẽ bị nghi oan
Nên đêm qua ngài hiện về trong mộng
Dáng ngài cao lồng lộng
Dìu dịu nụ cười thần tiên
Tay vẫn nắm thanh gươm
Người cuở trách – “ Nhà ngươi đừng hỗn xược
Ta là thần đứng ngoài cửa Phật
Để canh chừng xua đuổi lũ yêu ma
Ai đến thắp hương đặt tiền trước mặt ta
Mọi suy nghĩ trắng đen ta đều biết cả”
Tỉnh lại thấy Thần cũng có nhiều nỗi khổ
Thấu tình tôi thổn thức thâu đêm…/.
…………………………………………….






Ông Bán tượng đất

Xếp đầy lồ toàn tượng đất
Ông đi rao bán khắp nơi
Người chọn về ph Đức Phât
Ngườn mua cả tướng nhà giời

Họ đặt vào nơi trang trọng
Thắp hương vái tới vái lui
Ông gom mấy đồng bạc lẻ
Để mua gạo đổ vào nồi

Nhiều đêm ông không ngủ được
Xắp xếp hàng hóa sáng mai
Xem xét lại từng tượng một
Nheo nheo đuôi mắt ông cười…/.
…………………………………..

Không có nhận xét nào: