Thứ Sáu, 19 tháng 8, 2011

Những gì quanh ta


Thư gửi con gái

Bố mẹ vừa bán đôi lợn
Mai sẽ gửi tiền cho con
Nếu thiếu thì con cứ nhắc
Rau nhà còn cả một vườn

Giờ khó không bằng ngày trước
(Củ khoai muôi cháo chia nhau)
Biết con học là khó lắm
Nhưng bố không giúp được đâu

Một mình học hành ăn ngủ
Ở nơi ồn ã xa xôi
Con thì trẻ người non dạ
Mẹ lo đến dại cả người

Nhớ lần bố ra thành phố
Chan chan gác tía nhà lầu
Tiền bạc người tiêu như lá
Không đua với bạn được đâu

Cố mà học hành con nhé
Vững vàng từng bước mà lên
Không được dùng tiền mua điểm
Biến mình thành kẻ tiện nhân

Tết về con cố dành dum
Để mua tặng mẹ tý quà
Nhớ sắm cho bố cái nhíp
Nhổ râu kẻo mẹ chê già

Râu bố dạo này nhiều lắm
Mẹ không tinh mắt bằng con
Lúc rỗi sờ sờ nhúp nhúp
Mãi không hết được lại buồn…/.
……………………………………….

Tâm sự với con dâu

Biết con còn bỡ ngỡ
Khi mới về làm dâu
Gọi hai tiếng bố mẹ
Chưa dễ dàng ngay đâu

Mẹ con vốn sạch sẽ
Tính bố ;ại loang toàng
Nề nếp nhà cũng khác
Con chớ nên vội váng

Chồng con cậy sức trẻ
Muốn vác cột chống trời
Khát vọng chưa chín chắn
Con phải khéo lựa lời

Các em còn trẻ dại
Đang mải ăn mải chơi
Con giữ gìn chữ nhẫn
Quyền thế sẽ dần vơi

Sự đời là như thế
Gió lặng cây sẽ yên
Nhẫn nhường trong lẽ phải
Hạnh phúc mới lâu bền…/.
……………………………………..
Hai bố con

Bố bảo con rằng chớ viết văn
Cái trò chữ nghĩa khổ trăm phần
Viết hay, viết đúng đầu nhanh bạc
Vo chữ không tròn lụy đến thân

Bố bảo con rằng chớ hám thơ
Mà Thêm vương vấn những vu vơ
Sao con bố đặt tên là Ước?
Để cột đời con với ước mơ

Bố tuổi mỗi già mỗi héo hon
Bao nhiêu hoài bão vẫn chưa tròn
Hai vai đỡ nghiệp đời chùn xuống
Sao vẫn làm thơ, vẫn ví von

Văn chương nặng nghĩa lắm con ơi
Nắng gió trăng trang trang chẳng thể rời
Quẩy gánh bút nghiên ddong thế sự
Lục tìm nhân cảnh đọ đầy vơi../.
………………………………….

Ngày mai tựu trường
Ngày mai ta được gặp lại rồi
Những đứa bạn ba mươi năm xa cách
Những cái tên vẫn thường hay nhắc
Chẳng biết bây giờ họ sống ra sao
Chắc có tên đã béo múp đầu
Có đứa nào gầy như mình không nhỉ
Thấp thỏm mong mong mà sao khoái thế
Mường tượng từng người cười rồi khóc cả đêm

Ba mươi năm xuôi ngược nổi chìm
Đứa thành đạt, đứa còn dang dở…
Dù là ai đang làm gì đi nữa
Gặp mặt nhau rồi cũng quyết một phen
Lột hết mũ sao, dẹp chuyện quân quan
Rủ nhau lặn lội về quá khứ
Về mái trường xưa đơn sơ vách nứa
Sơ tán giữa rừng đi học đội mũ rơm
Ăn sắn khoai mộc mạch thay cơm
Chan với canh quen gọi canh toàn quốc
Vài ba thằng chung nhau điếu thuốc
Bắt nạt hoài bọn con gái sợ đêm
Dắt díu nhau một lũ đi xem phim
Vắt vẻo học bài trên cành phượng vĩ
Xà phong xin nhau, bát muối rang san sẻ
Rủ một đoàn thứ bẩy đến nhà chơi
Ngày đây các bạn của tôi ơi
Lại tập chúng giữa sân trường mùa này hoa gạo nở
Cùng nhớ lại bao nhiêu nỗi nhớ
Nhớ mối tình đầu lặng lẽ ngu ngơ
Nhớ chiếc cầu nhớ nhớ sông nước lơ thơ
Hàng phượng ví đỏ trời hoa mùa hạ
Nhớ những đứa ra chiến trường không về nữa
Sống mãi với non sông độ tuổi hai mươi.
Nhớ giọng thầy cô ẫm áp miệt mài
Hiền dịu vô tư từng giớ lên lớp
Nhớ giớ kiểm tra giở bài thầy bắt được
Nghiêm khắc nhìn vừa giận lại vừa thương

Ngày mai đây mỗi đứa một phương
Phút gặp lại chắc vui trào nước mắt
Đứa nào lưng gù…? Đứa nào tóc bạc…?
Răng rụng mắt mờ mai mốt bởi thời gian..
Ba mươi năm rồi…! Ừ! Ba mươi năm…/.


Người cựu chiến binh trong ngày tựu trường

Lặng lé ngồi vào chỗ cũ
Nơi đã từng ngồi trước lúc ra đi
Lớp đây, thầy kia, bạn kia
Thân thương quá mà quen mà lạ
Kỷ niệm mái trường -  ghế ngồi chưa ấm chỗ
Ký ức học trò – Bạn chưa kịp làm quen
Ông thì thầm điểm lại nhứng cái tên
Mấy đứa bạn cùng ngày nhập ngũ
Chiến tranh qua rồi có đứa không về nứa
Để cùng nhau thăm lại mái trường xưa
Cùng quay về với tuổi mộng mơ
“Làm quen lại” với bạn bè học cũ

Ngày tựu trường giữa bao nhiêu nỗi nhớ
 Lại chạnh lòng thương cánh võng trường sơn…/.





























Bạn cũ

Anh ư! Sao chẳng giống ngay xưa?
(Hay hát, hay đủa, thích đọc thơ)
Đuôi mắt bây giờ cười lạnh lạnh
Bước đi đường bệ đên thờ ơ

Gặp tôi anh khẽ gật đầu chào
Mũm mĩm bàn tay bắt xã giao
Thăm hỏi lại nghe như không hỏi
Chúc mừng mà có thấy mừng đâu!

Lo tôi nhờ vả chuyện gì chăng
Sao nỡ cho nhau sự ngỡ ngàng
Hay đã quen nghề giao tiếp ảo
Nhờ nhờ nhạt nhạt để làm sang..?

Ừ.. ! Giả nghe ra cũng rất đời
Giả tài, giả kém giả thầy tôi
Giả nghe nhũng nhiễu lời khen giả
Giả điếc, giả câm, giả khóc cười

Chí trai một thuở gánh non sông
Có lúc nào anh tự hỏi lòng
Đổi bào điều giả thành tiền thật
Cái giá nhất thời đắt lắm không

Anh đi bóng ngả dưới trời chiều
Sợi nắng xiên khoai vẫn dõi theo
Thảng thốt tôi lo lần gặp lại
Hoàng hôn sập xuống giữa lưng đèo…/.
……………………………………..












Sau ngày tựu trường

Vừa bước ra
Từ một cói như mơ mà thực
Một ngày thôi tìm về ky ức
Được sống vô tư trong tuổi học trò
….
Lại bắt đầu những toan tính âu lo
Từ hạt muối quả cà đến bát cơm manh áo
Giọt nước mắt yêu thương chưa kịp ráo
Vết rạn chân chim đuôi mắt lại hằn thêm
Những nụ cười ơuar một thuở hồn nhiên
Vội khép lại giữa dòng đời sấp ngửa
Đứa làm quan mụ đầu lo khách khứa
Đứa làm dân nơm nớp sợ mất mùa
Đứa đi buôn thắt ruột chuyện được thua
Đứa thất nghiệp chạy ăn từng bữa một
Cuộc sống đan xen buồn vui bất chợt
Mỗi độ xuân về được mất chẳng nhường nhau…

Đôi khi giật mình giữa đêm thâu
Muốn níu thời gian quờ tay vào quá khứ
Cố tìm lại những gì … không con nữa
Khi hè về thao thiết tiếng ve ngân
Nghe bâng khuâng da diết tận đáy lòng
Trong sâu thẳm khát thèm mầu hoa phượng
Và con tim bùng cháy tình bè bạn
Nghe tiếng trống khai trường nháo nhác gọi tìm nhau…/.
………………………………………………………….











Cái bắt tay

Đón lãnh đạo đến nghe thơ
Bẽ bàng nhận cái hờ hờ bắt tay
Lỏng ra háy xiết chặt đây…?
Cả hai đều chẳng được hay về mình…!
Đành cười nửa miệng lặng thinh
Thôi thì cúng cóa chút tình thơm lây
Nhơ câu: “… vàng đến thé này
Mà sao đen bạc vẫn đầy thế gian”*
Thì thầm đọc thấu tâm can…./.
………………
*Trích từ bài thơ” Trong đồng cỏ hoe vàng” của nhà thơ Trần Nhuận Minh
………………………………………………………………………………

Lời bạn

Họ chê em lập dị
Vẻ ngồ ngộ, điên điên
Bạn mang thơ đến tặng
Lại xem giá, gửi tiền

Người bảo thiếu lich sự
Coi thường tình cảm nhau
Em thì em nghĩ khác
Thơ in xuông được đâu

Có thi sĩ cực nhọc
Giữa cảnh sống gieo neo
Con thiếu tiền ăm học
Thơ thì…ngại kỳ kèo

Kìa! Bác cứ nhận giúp
Cũng là trân trọng nhau
Nghệ thuật và cơm áo
Có tách biệt được đâu…!



Khoảnh khắc thanh bình

Một mình mình giữa đêm dài
Uống rượu với gió chuyện hoài cùng mưa
Ly này… chạm với ngày xưa
Để say lại tuổi mộng mơ một thời
Mênh mang ngồi đếm sao trời
Ngủ quên trên đống rạ ngời trăng khuya
Bừng bừng súng chuối, gươm tre
“Xông pha trận mạc” vấp tòe cả chân
Ly này… chạm với một lần
Thấy em nghiêng nón tần ngần chia tay
Ly này…chạm với heo may
Chạm sương, chạm nắng, chạm day dứt lòng
Ly này…chạm nghĩa vợ chồng
Thấm trong cay đắng mặn nồng, nhục vinh

Lắng vào khoảnh khắc thanh bình
Dốc chai…cạn với bóng mình một ly…/.
……………………………………………..



                

             Hàng xóm

Giữa hai nhà hàng xóm
Chỉ tại mỗi con gà
Họ cãi nhau to lắm
Lời độc cứ tuôn ra

Giá con gà biết nói
 Suy nghĩ được như người
Nó làm sao dám tới
Bới nát luống hoa tươi…!

Biết rõ mình quá thể
Họ vẫn giận nhau lâu
Chỉ khổ cho lũ trẻ
Chẳng được đùa với nhau

Chúng luồn qua bờ giậu
Lúc người lớn vắng nhà
Lén lút như kẻ trộm
Chơi trò làm thông gia../.





Không có nhận xét nào: