Giọt xuân
Tôi đang vui, dào dạt niềm vui
Chợt nét buồn len vào
biến tôi trở thành kẻ ngu ngơ...
Khóc cười không thành tiếng.
Buồn vui ứ lên cổ...
Nghẹn!

Tôi cố gỡ bằng những tiêng thở dài
Nhéch mép như hài
Cười mình hay cười ai chẳng rõ
Tôi lạc vào miền hoang lạ
Cái mất rồi lại vẻ như còn
Cái còn hình như đã mất
Cái không thật vẫn đang có thật
Cái rõ mười mươi chỉ như giấc mơ thôi
Tôi nhắm mắt, chắp tay để tìm lại tôi
Nghe vạn vật cựa mình trong đất loãng
Ngoài kia tí tách
Giọt xuân rơi.../.
Chợt nét buồn len vào
biến tôi trở thành kẻ ngu ngơ...
Khóc cười không thành tiếng.
Buồn vui ứ lên cổ...
Nghẹn!

Tôi cố gỡ bằng những tiêng thở dài
Nhéch mép như hài
Cười mình hay cười ai chẳng rõ
Tôi lạc vào miền hoang lạ
Cái mất rồi lại vẻ như còn
Cái còn hình như đã mất
Cái không thật vẫn đang có thật
Cái rõ mười mươi chỉ như giấc mơ thôi
Tôi nhắm mắt, chắp tay để tìm lại tôi
Nghe vạn vật cựa mình trong đất loãng
Ngoài kia tí tách
Giọt xuân rơi.../.