Trần Ngọc Ước - Những vần thơ thế sự được rút ra từ 3 tập thơ – Giọt nắng trong mây , Dưới trăng và Năm ngả đường thơ do NXB Hội nhà văn ấn hành
………………………………..
Ngang
Ai dăng sợi nhớ sợi thương
Cho hồn thi sĩ vấn vường tình người
Hẻo may lay ngọn thu rồi
Vẫn nguyên nhiệt huyết của thời hiến dâng
Rút tơ lòng buộc vào trăng
Mang câu thơ vắt ngang ngang lưng trời
…………………………………………..
Ngược
Ngược chưa sinh một con người
Tiếng khoc khoe trước, nụ cười có sau
Trải qua bao cuộc bể dâu
Lại đem nước mắt giấu sau nụ cười…/.
……………………………………..
Ngoảnh lại
Nhân tình thế thái thế thôi sao?
Bới chải mòn tay, nghĩ nát đầu
May đãi được vàng vui dáng phượng
Rủi sàng phải đá hổ thân trâu
Sang hèn bì phận sinh thù oán
Cao thấp tranh quyền ghét bỏ nhau
Chớp mắt nhìn ra tình đã bạc
Giật nình ngoảnh lại nghĩa thêm đau…/
……………………………………………….
Dột…!
Tạm gác mọi chuyện đời hay dở
Thả hồn mình lang thang giữa sông ngân
Nào! Hoa lá, gió trăng cùng mỹ nữ
Thả hồn đi cho ta gieo vần
……..
Đùa với gió – Gió lúc hiền lúc giận
Chơi cùng trăng – Trăng khi khuyết khi tròn
Hoa vội héo, mỹ nứ nhòe son phấn
Ta tròng trành rờn rợn trước nụ hôn
……
Không! Cứ nở nụ cười thắm thiết
Gom niềm vui trong thăm thẳm mộng mơ
Huơ cây bút tìm lời hay để viết
Kìa! Mưa đâu!... Sao dột giữa trang thơ…?
……………………………………………
Ông Bán tượng đất
Xếp đầy lồ toàn tượng đất
Ông đi rao bán khắp nơi
Người chọn về ph Đức Phât
Ngườn mua cả tướng nhà giời
Họ đặt vào nơi trang trọng
Thắp hương vái tới vái lui
Ông gom mấy đồng bạc lẻ
Để mua gạo đổ vào nồi
Nhiều đêm ông không ngủ được
Xắp xếp hàng hóa sáng mai
Xem xét lại từng tượng một
Nheo nheo đuôi mắt ông cười…/.
…………………………………..
Vô duyên
Nửa đêm buông tiếng thở dài
Nào ai biết được vì ai ta buồn
Ơ hay! Một gánh tâm hồn
Nặng nề đeo đuổi héo mòn long ai
Người vờn gió cưỡi mây
Mình gom toàn chuyện mỏng dày thế gian
Xót thương một cảnh cơ hàn
Khóc cùng với nhứng nỗi oan ở đời
Đau thay một cánh hoa rơi
Để rồi mai mốt đầy vời nghĩa tình…/.
…………………………………….
Tiếng vạc trong đêm
Vẳng nghe tiếng vạc trong đêm
Lẻ loi hoang vắng đến mềm ruột gan
Bơ vơ một kiếp lạc đàn
Trớ trêu cảnh ngộ trái ngang giữa đời
Tiếng kêu nghẹ cả đất trời
Để trăng tên tái, sường rơi buốt rèm…/.
……………………………………….
Hai bố con
Bố bảo con rằng chớ viết văn
Cái trò chữ nghĩa khổ trăm phần
Viết hay, viết đúng đầu nhanh bạc
Vo chữ không tròn lụy đến thân
Bố bảo con rằng chớ hám thơ
Mà Thêm vương vấn những vu vơ
Sao con bố đặt tên là Ước?
Để cột đời con với ước mơ
Bố tuổi mỗi già mỗi héo hon
Bao nhiêu hoài bão vẫn chưa tròn
Hai vai đỡ nghiệp đời chùn xuống
Sao vẫn làm thơ, vẫn ví von
Văn chương nặng nghĩa lắm con ơi
Nắng gió trăng trang trang chẳng thể rời
Quẩy gánh bút nghiên ddong thế sự
Lục tìm nhân cảnh đọ đầy vơi../.
………………………………….
Hàng xóm
Giữa hai nhà hàng xom
Chỉ tại mỗi con gà
Họ cãi nhau to lắm
Lời độc cứ tuôn ra
Giá con gà biết nói
Suy nghĩ được như người
Nó làm sao dám tới
Bới nát luống hoa tười
Biết rõ mình quá thể
Họ vẫn giận nhau lâu
Chỉ khổ cho lũ trẻ
\Chẳng được đùa với nhau
Chúng luồn qua bờ giậu
Lúc người lớn vắng nhà
Lén lút như ket trộm
Chơi trò làm thông gia…/.
………………………………………
Sau ngày tựu trường
Vừa bước ra
Từ một cói như mơ mà thực
Một ngày thôi tìm về ky ức
Được sống vô tư trong tuổi học trò
….
Lại bắt đầu những toan tính âu lo
Từ hạt muối quả cà đến bát cơm manh áo
Giọt nước mắt yêu thương chưa kịp ráo
Vết rạn chân chim đuôi mắt lại hằn thêm
Những nụ cười ơuar một thuở hồn nhiên
Vội khép lại giữa dòng đời sấp ngửa
Đứa làm quan mụ đầu lo khách khứa
Đứa làm dân nơm nớp sợ mất mùa
Đứa đi buôn thắt ruột chuyện được thua
Đứa thất nghiệp chạy ăn từng bữa một
Cuộc sống đan xen buồn vui bất chợt
Mỗi độ xuân về được mất chẳng nhường nhau
…../.
Đôi khi giật mình giữa đêm thâu
Muốn níu thời gian cuờ tay vào quá khứ
Cố tìm lại những gì … không con nữa
Khi hè về thao thiết tiếng ve ngân
Nghe bâng khuâng da diết tận đáy lòng
Trong sâu thẳm khát thèm mầu hoa phượng
Và con tim bùng cháy tình bè bạn
Nghe tiếng trống khai trường nháo nhác gọi tìm nhau…/.
………………………………………………………….
Đọc thơ
-“Tớ rất thích đọc thơ
Ngắm trời mây mơ mộng
Muốn damg tay thật rộng
Ôm hoa lá cỏ cây”
Giọng anh nói mê say
Nhiệt thành như kẻ sĩ
Tôi nghe mà kính nể
Một tâm hồn thi nhân
Cốc bia được nâng lên
Chạm nhau vì đồng cảm
Bất chợt ngoài cửa quán
Cháu bé đến xin ăn
Lạnh lùng và thản nhiên
Anh vung tay xua: - “Cút”
Ngum bia trôi đắng ngắt
Để nghẹn một ý thơ
Bé ăn mày ngẩn ngơ
Buông thõng tay thấm mỏi
Quay lại tôi anh hỏi:
-“ Đọc thơ cậu xem nào…?”
………………………………..
Ám ảnh
Bé ăn mày thường đi qua ngõ ấy
Con chó cũng dần không sủa vì quen
Có lúc nó cong đuôi ngoe nguẩy
Bé huýt sáo mồm gọi nó thêm thân
….
Sáng sáng ngồi ăn xin ngõ ấy
Thường gặp ông nhà oai vệ đi ra
Ông nhìn bé như chưa hề nhìn thấy
Rồi quen dần ông hờ hững bước qua.
……
Một chiều bé ngồi chơi trước ngõ
Gặp ông về bực tức chuyện không tên
Ông trợn măt:-“ Cút ngay đồ ma ám”
Bé giật mình chạy như bị trời hành
……
Chiều nay nhà nhà đua sắn tết
Người cho thoáng hơn bé cũng thấy vui lây
Lạc bước bé về qua lối cũ
Con chó lại mứng ngoáy tít cái đuôi
........
Bé vấy nó cười trơ hàm răng sún
Nghe như xuân ban phát niềm vui…
Chợt cánh cửa rung rung kèn kẹt
Bé giật mình kêu như thét : _” Mẹ ơi…!”
………………………………………….
Nhớ bờ dâm bụt
Nào ai có lỗi gì đâu
Tại bờ dâm bụt trước sau hai nhà
Ngày xưa cùng tự vạch ra
Định thành ranh giới gọi là…thế thôi
Bên nhau chia ngọt sẻ bùi
Bát canh củ sắn gọi mời qua đây
Đất trời nào đã đổi thay
Tưởng rằng cuộc sống đủ đầy…bình yên
Nào ngờ đất đổi thành tiền
Dải bờ dâm bụt tự nhiên bé dần
Đi xa về …đứng tần ngần
Móng nhà hàng xom lấn phần còn đâu
Lựa lời ướm hỏi một câu
Vạ chi đã trút lên đầu… Trời ơi!
Ai làm vật đổi sao rời…?
Nhớ bờ dâm bụt, ngấm lời mà đau…/.
……………………………………….
Bạn cũ
Anh ư! Sao chẳng giống ngay xưa?
(Hay hát, hay đủa, thích đọc thơ)
Đuôi mắt bây giờ cười lạnh lạnh
Bước đi đường bệ đên thờ ơ
Gặp tôi anh khẽ gật đầu chào
Mũm mĩm bàn tay bắt xã giao
Thăm hỏi lại nghe như không hỏi
Chúc mừng mà có thấy mừng đâu!
Lo tôi nhờ vả chuyện gì chăng
Sao nỡ cho nhau sự ngỡ ngàng
Hay đã quen nghề giao tiếp ảo
Nhờ nhờ nhạt nhạt để làm sang..?
Ừ.. ! Giả nghe ra cũng rất đời
Giả tài, giả kém giả thầy tôi
Giả nghe nhũng nhiễu lời khen giả
Giả điếc, giả câm, giả khóc cười
Chí trai một thuở gánh non sông
Có lúc nào anh tự hỏi lòng
Đổi bào điều giả thành tiền thật
Cái giá nhất thời đắt lắm không
Anh đi bóng ngả dưới trời chiều
Sợi nắng xiên khoai vẫn dõi theo
Thảng thốt tôi lo lần gặp lại
Hoàng hôn sập xuống giữa lưng đèo…/.
……………………………………..
Cái bắt tay
Đón lãnh đạo đến nghe thơ
Bẽ bàng nhận cái hờ hờ bắt tay
Lỏng ra háy xiết chặt đây…?
Cả hai đều chẳng được hay về mình…!
Đành cười nửa miệng lặng thinh
Thôi thì cúng cóa chút tình thơm lây
Nhơ câu: “… vàng đến thé này
Mà sao đen bạc vẫn đầy thế gian”*
Thì thầm đọc thấu tâm can…./.
………………
*Trích từ bài thơ” Trong đồng cỏ hoe vàng” của nhà thơ Trần Nhuận Minh
………………………………………………………………………………
Vai diễn
Đứng trên sân khấu là ta
Khoác thêm mũ áo thành ra thánh thần
Oai nghiêm mottj đấng minh quân
Thẳng tay xét xử việc trần kém chi…!
Quan dân cúi rạp lắng nghe
Dạ vâng nhận lấy những gì đúng sai
Người xem ràn tạt vỗ tay…
Hết hôi, cởi áo thấy gai gai người
Ngày mai không diễn thần rồi
Ai đưa? Ai đón? Ai mời? Ai tin?
…………………………………………………
Nhớ cụ Tú Xương
Một bài, một bài lại một bài
Viết ra bạn đọc vẫn khen hay
Vo vo chữ nghĩa cười no mắt
Chắp chắp câu từ khóc váng tai
Một hướng đi thi hòng đỗ đạt
Tám phen ngóng tín đợi âm hoài
Mới hay – trào phúng thơ thành vạ
Vỡ lé - nghịch ngôn chữ hãm tài../.
……………………………………………
Cây táo
Giữa vườn là cây táo
Cành lá vẫn xum xuê
Rõ ràng trồng giống ngọt
Giờ quả lại chua lòe
Con thì muốn chặt bỏ
Bố lại tiếc công trồng
Mỗi người theo một ý
Bằng mặt chẳng bằng lòng
Bố ngày một già yếu
Nhấc con chăm cây thêm
Con vâng vâng dạ dạ
Rồi chỉ mải kiếm tiền
Cầy thiếu người chăm sóc
Sâu đục khoét từng khoang
Cỏ dại đua nhau mọc
Vườn trở thành toang hoang../.
…………………………………..
Thư gửi con gái
Bố mẹ vừa bán đôi lợn
Mai sẽ gửi tiền cho con
Nếu thiếu thì con cứ nhắc
Rau nhà còn cả một vườn
Giờ khó không bằng ngày trước
(Củ khoai muôi cháo chia nhau)
Biết con học là khó lắm
Nhưng bố không giúp được đâu
Một mình học hành ăn ngủ
Ở nơi ồn ã xa xôi
Con thì trẻ người non dạ
Mẹ lo đến dại cả người
Nhớ lần bố ra thành phố
Chan chan gác tía nhà lầu
Tiền bạc người tiêu như lá
Không đua với bạn được đâu
Cố mà học hành con nhé
Vững vàng từng bước mà lên
Không được dùng tiền mua điểm
Biến mình thành kẻ tiện nhân
Tết về con cố dành dum
Để mua tặng mẹ tý quà
Nhớ sắm cho bố cái nhíp
Nhổ râu kẻo mẹ chê già
Râu bố dạo này nhiều lắm
Mẹ không tinh mắt bằng con
Lúc rỗi sờ sờ nhúp nhúp
Mãi không hết được lại buồn…/.
……………………………………….
Chúc tết
Theo gót xuân sang láng giềng chúc tết
Gà nhà ai đã gáy điểm sang canh
Vợ của bạn vội vàng ra mở cửa
-“ Chúc mừng anh măm mới mới tốt lành”
Trên bàn thờ máy nén hương sắp lụi
Dăm thứ quả bày xộc xệch đơn sơ
Hỏi thăm bạn;-“Nhà em đi đánh bạc”
Hỏi thăm con – chúng nó đến chầu rìa
Giọt nước mắt lăn trên gò má sạm
Áo mặc nhàu vợ bạn chẳng buồn thay
Tiếng nước rót nghe như lời tâm sự
Đến nhà rồi, ta chúc bạn gì đây…?
Nâng chén trà lựa tìm câu an ủi
Sống mũi cay không thốt được một lời
Dời vô tình hay bạn ta vô ý
Tiền tết, tiền lường thua bạc hết rồi.
Giúp vợ bạn thắp tuần hương tiên tổ
Chúc cả nhà mọi nạn khỏi tai qua
Gió lọt cửa cành đào tơ lay lắt
Nét xuân buồn ngơ ngác những nụ hoa…/.
………………………………………………..
Vết son
Anh cứ ăn đi để mặc em
Anh đùa giỡn đi, Giỡn gì cũng được
Bạn bè anh nói ngang nói ngược
Em bỏ ngoài tai vì có gì đâu
Nghề của em là liếc mắt ngả đầu
Cho thêm chút ngả nghiêng bên bàn tiệc
Mặc kệ anh đáng tuổi cha hay bác
Cũng chẳng cần biết anh có thích hay không
Việc làm của em miễn bà chủ hài lòng
Để cuối bữa tính nhiều tiền là tốt
Nụ hôn chộp lên gồ má hóp
Vết son in hờ méo mó một trái tim
Hạnh phúc ư?...
Sao anh lại hỏi em…!
………………………………………
Cảm thông
Mỗi khi đi qua cửa chùa
Thấy rờn rợn ngoái nhìn Hộ Pháp
Ngài đứng lặng im, lạnh lùng nghiêm khắc
Người đến thắp hương lại quắc mắt nhìn
Người đặt tiền môi vẫn mím đăm đăm
Người cúi lạy, tay nắm gươm trực tuốt
Kể cũng lạ ở ngay cửa Phật
Vẫn có thần ghẻ lạnh với trần gian
Có lẽ bị nghi oan
Nên đêm qua ngài hiện về trong mộng
Dáng ngài cao lồng lộng
Dìu dịu nụ cười thần tiên
Tay vẫn nắm thanh gươm
Người quở trách – “ Nhà ngươi đừng hỗn xược
Ta là thần đứng ngoài cửa Phật
Để canh chừng xua đuổi lũ yêu ma
Ai đến thắp hương đặt tiền trước mặt ta
Mọi suy nghĩ trắng đen ta đều biết cả”
Tỉnh lại thấy Thần cũng có nhiều nỗi khổ
Thấu tình tôi thổn thức thâu đêm…/.
…………………………………………….
Giọt xuân
Tôi đang vui , dào dạt niềm vui
Chợt nét buồn len vảo
Biến tôi thành kẻ ngu ngơ khóc cười không thành tiếng
Buồn vui ứ lên cổ
Nghẹn!
Tôi cố gỡ bằng những tiếng thở dài
Nhếch mép như hài
Cười mình hay cười ai… chẳng rõ
Tôi lạc vào miền hoang lạ
Cái mất rồi lại vẻ như còn
Cái còn hình như đã mất
Cái không thật vẫn đang có thật
Cái ró mười mươi chỉ như giấc mơ thôi
Tôi nhắm mắt chắp tay để tìm lại tôi
Nghe vạn vật cựa mình trong đất loãng
Ngoài kia tý tách giọt sương rơi…/.
………………………………………………..
Giọt nắng trong mây
Vốn làm thơ chẳng phải lo gì cả
Nếu ai cần Thượng đế sẽ ban cho
Hoa lá, cỏ cây, mây trời, non nước
Mà nước thì… Trái đất ba phần tư
Những vần thơ cũng thật là vô giá
Nên xưa nay Chẳng mấy thợ tìm buôn
Giản gị ngọt ngào như bao nguồn nước
Vắt vắt ra từ xuôi ngược nổi chìm
Giữa ồn ào đỏ đen ghềnh thác
Thi sỹ bâng khuâng chọn chữ viết lời yêu
Lặng lẽ cần cù như người thợ nước
Lọc bỏ cặn bùn để có giọt trong veo
Bơi giữa biển lại khát vì thiếu nước
Đi trong rừng vẫn ngóng một tán cây
Con khướu hót ở nhà ai thánh thót
Ai thơ thẩn tìm giọt nắng thấm trong mây…/.
……………………………………………………..
Thuyền giấy
Bạn bảo thơ mình nhẹ quá
Như con thuyền giấy trôi ngang
Thơ viết phải giầu hình ảnh
Và đằm như thuyền chở hàng
Bạn bảo gió trăng là cớ
Tinh thần giữ để động viên
\Muốn có một câu thơ đẹp
Chữ tâm phải là đầu tiên
Biết bạn nói đùa hay thật
Lần nào mình cũng lặng thinh
Đêm về bờ môi mặn chát
Thương con thuyền giấy đời mình…/.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét