
Thức lâu mới biết đêm dài
Câu phương ngôn ấy lỗi thời cũng nên
Ngồi cân đo với bóng đêm
Nghĩa tình bằng mấy co tìm được đâu...?
Đồng tiền giữa chốn lao sao
Mặt nào cũng phải, chiều nào cũng hay
Mang tình đặt giữa trả vay
Mỏng manh như hạt cỏ may vướng quần
Mang lòng đặt giữa người thân
Tình cha càng thắm nghĩa con càng mờ
Trái tim đặt giữa câu thơ
Càng sâu sắc lắm ngẩn ngơ càng nhiều
Giọt sương mai buốt đỉnh đầu
Giật mình chiếc lá gieo sầu vào đêm
Sao mai chênh chếch bên thềm
Đã nghe lanh lảnh tiếng chim hot rồi
Một đêm chỉ bấy nhiêu thôi
Không hơn một tiếng thở dài là bao...!