Thứ Năm, 11 tháng 7, 2013

CUỘC PHIÊU DU CỦA HỒN MA HÀNG THỊT

Phụ chương theo kịch bản
,,`HỒN TRƯƠNG BA, DA HÀNG THỊT``,,
Của cố Tác giả: Lưu Quang Vũ)

...Tay dao, tay thớt khơi khơi
Nói giọng chợ búa phớt đời hoá quen
Theo nghề, người gọi thành tên
Bất ngờ đột tử giữa đêm bão bùng

... ... ...
Hồn lìa khỏi xác vừa xong
Diêm Vương bắt tội đóng gông, đeo cùm
Quen thói trần, gã om xòm:
-“Cớ chi ta phải đi khom thế này...?
Đúng là vạ gió tai bay...!
Mưu sinh nên phải ngày ngày sát sinh
Cỗ bàn nhậu nhẹt linh đình
Có tay ta mới tác thành cuộc vui
Quan hay dân cũng thế thôi
Phải ăn mới có được hơi sinh tồn
Xác ta rồi sẽ mang chôn
Làm mầu cho đất, sao còn hại ta
Ngược đời!...Âm phủ thế a...?
Tội người không phạt, ra ma còn hành
Những tay tham của, hám danh
Gian ngoan, độc ác, lưu manh trăm phần
Chúng làm loạn nước, khổ dân
Cậy tiền, siêu thoát thành thần rồi sao?
ở đây không thấy đứa nào
Để ta chỉ mặt, tống vào ngục giam.”
(Diêm vương sắc mặt đăm đăm,
Hai hàng quỷ sứ lăm lăm xích xiềng...)
Hồn ma thét: - “ Có tỏi, giềng
Đầu trâu, mặt ngựa cũng kiềng mặt ta
Bây giờ ta đã là ma
Có chết lần nữa cũng là thế thôi
Ta mà kêu thấu tới Trời
Những điều oan khuất ...Các ngươi liệu hồn”
Diêm Vương lòng dạ héo hon:
“Nhà ngươi dám nói hùng hồn vậy sao
Giọng nghe ngang ngạnh, hỗn hào
Nhưng suy cho kỹ... câu nào cũng hay
Cho ngươi trở lại kiếp người
May còn có dịp kêu Trời giúp ta...”
... ... ...
Quỷ thần dẫn dắt hồn ma
Tìm về xác cũ...Trương Ba ngự rồi
Long đong góc bể, chân trời
Nhập được vào xác ngời ngời ánh thơ
Nhìn đâu cũng thấy mộng mơ
Quên ăn vì chữ, gầy dơ xương sườn...
Tính quen lọc mỡ, bóc lườn
Vốn dĩ coi thường tâm địa tham lam
Vung tay hễ nói là làm
Choảng vỡ quai hàm những kẻ bất nhân
Hỡi ơi!... Lực bất tòng tâm
Hồn đầy khí phách, tấm thân khô gầy
Xác, hồn dở khóc dở cười
Làm sao trụ nổi kiếp người chuân chuyên
Đành như hai kẻ khắc duyên
Xuôi theo số phân đỏ đen cõi trần...
... ... ...
Một ngày kia các Quỷ thần
Tìm được thân xác có phần xứng đôi
Ngờ đâu vừa nhập vào rồi
Thấy toàn âm khí đến đòi trả công
Thì ra xác của “Tú ông”
Quen nghề lừa đảo, cướp không kẻ làm...
Rõ ràng chẳng muốn tham lam
Mà tay vẫn cứ nhúng chàm mới đau
Đêm đêm hồn, xác cãi nhau
Thoát ra thì khổ, nhập vào càng xung
Quỷ thần cũng phải mủi lòng
Dẫn hồn rong ruổi khắp vòng trần ai
Tìm bằng được xác người tài
Nhập vào để giúp muôn loài bình yên
Có công rồi sẽ quy tiên
Mà kêu oan khuất ở trên Thiên đình
Đẹp đôi cả bóng với hình
Có tài, có sức, có tình, có uy
Như nàng dâu lúc vu quy
Nào ngờ nhập cuộc lại suy...rõ buồn
Hồn quen xả thịt bán luôn
Xác lại lo kiếm những nguồn cao xa
Bữa ăn đơn giản qua loa
Mải làm, gầy đét thịt da vẫn làm...
Đời ai chẳng có cái ham
Trí anh hàng thịt thì kham sao vừa
Đành liều làm ẩu, làm bừa
Tan tành sự nghiệp, bị đưa ra toà....
Quỷ thần thấu cảnh xót xa
Tìm cho xác rõ thật thà gửi thân
Núp vào cuộc sống cù lần
Da mầu than củi, tay chân xù xì
Bảo đi thì nhấc chân đi
Sai cuốc thì cuốc, việc gì cũng chơi...
Nghiệp sát sinh thích bốc giời
Giờ trên đống lửa phải ngồi vô tư
Lành như bụt, hiền như sư
Mười rằm cũng gật, mười tư cũng gù...
Hồn Hàng Thịt khóc hu hu:
“- Thế này, thà cứ ngồi tù cho xong”
Diêm Vương nghe khóc động lòng
Trả xác Hàng Thịt, đóng còng Trương Ba...
.................
Người người còn nhớ hôm qua
Lời anh Hàng Thịt như hoa, như vàng;
Sáng nay cả chợ ngỡ ngàng
Gã nốc rượu, chửi oang oang vô hồi:
““- Ta vui... bát tiết canh thôi
Miếng ngon thiên hạ chén rồi còn đâu..”.
“Đầu lợn ghép với mình trâu
Năm chắp ba vá còn lâu thành người”
“Mới hay!...Ngộ nhận trên đời
Có kêu thấu trời, trời cũng không tha”
“Người đời soi lấy gương ta
Xương da Hàng Thịt, hồn là Thịt thôi”.../..

3 nhận xét:

Unknown nói...

Bài thơ thật vui hài hước. khéo khen tac giả.

Nguyễn Viết Tân nói...

Khi đã là hồn của người khác thì mình sẽ không còn là mình nữa -

Unknown nói...

Chúc mừng bạn .