Thứ Sáu, 20 tháng 12, 2013

Loài người ơi...!




Tôi muốn xé Biển đông thành muôn mảnh
Chia cho mỗi người dân trên trái đất này

Để cố tìm xem có một cơ may
loại bỏ nguy cơ Chiến tranh không rình rập nữa
nền khoa học ơi! Ta có bao nhiêu bom nguyên tử...?
Tầu ngầm, máy bay và súng đạn có bao nhiêu...?
Bao nút bấm dang sẵn sàng hủy diệt...?

Thế kỷ 20 đi qua trong mùi khói bom khét lẹt
Hàng trăm triệu người vô tội phải tự chôn nhau
Tài nguyên trên trái đất này còn được bao nhiêu...?
Còn nuôi sống chúng ta thêm bao lâu nữa...?

Mỗi người phải gánh bao nhiêu cho tiềm năng quân sự...?
Để tự tay chúng ta ...Người lại giết Người...?
Mới hôm qua còn bắt tay nhau toang hoác nụ cười
mà hôm nay mặt đã hằm hằm gọi nhau là giặc...!

Loài người ơi...!
Ta tự cho ta là những sinh linh ý thức
Sao vẫn có cảnh bạo tàn, man rợ hơn cả thú hoang...?
Có ai muốn không...mang trên đầu những vành khăn tang...?

Thứ Sáu, 29 tháng 11, 2013

VIẾNG NGHĨA TRANG LIỆT SỸ ĐIỆN BIÊN PHỦ

VIẾNG NGHĨA TRANG LIỆT SỸ ĐIỆN BIÊN PHỦ




Tôi muốn thắp lên triệu nén nhang
Khắp trùng điệp núi rừng Tây bắc
Đặt vạn bông hoa tươi nguyên màu săc
Tạ ơn những anh hùng liệt sỹ vô danh

Đây Him lam, Hồng cúm, Mường thanh...
Đã có bao nhiêu người lấy thân mình lấp lỗ châu mai,
lấy thân mình làm gía súng...?
Chỉ một Bế Văn Đàn, hay một Phan Đình Giót...?
Giữa trùng trùng đan lửa... thấy được đâu...!
Ai lặng thầm tắt thở giữa rừng sâu...?
Ai trượt chân cùng xe thồ lao xuống vực...?
Ai bị đạn thù găm vào ngực
giữa trận đánh dài đuối sức không kịp xiết cò thêm....?

Tôi đứng giữa sáu trăm bốn mươi ngôi mộ không tên
Đứng giữa hơn hai nghìn linh hồn chiến sỹ trên đồi A1
Giữa vời vợi xanh
Giữa lung linh phố
Nghe trong vạn căn nhà nhỏ
Những nén hương trầm vẫn gọi tên các anh...

Ngày 25/11/2013

Thứ Sáu, 8 tháng 11, 2013

ÁC MỘNG


Mơ thấy mình mọc cánh
Bay đi tận đẩu đâu
Co ro trong giá lạnh
Cô đơn giữa đêm thâu
Gào thét cùng giông bão
Lặn xuống đáy biển khơi
Rồi trái tim rướm máu
Nói mãi không thành lời
Mong manh trong mây nước
Ta thành kẻ thơ ngây
Tay ôm ghì trái đất
Tay quờ vào tương lai
Đột nhiên ta bật khóc
Đôi cánh mỏi rã rời
Nghe mông lung đâu đó

Thứ Năm, 24 tháng 10, 2013

Ngoảnh lại


Link cố định 22/10/2013@0h52, 127 lượt xem, viết bởi: tranngocuoc
Chuyên mục: Nhật ký
Nhân tình thế thái hỏi vì đâu?
Bới chải mòn tay, nghĩ bạc đầu
May đãi được vàng vui dáng phượng
Rủi sàng phải đá hổ thân trâu
Sang hèn bì phận sinh thù oán
Cao thấp tranh quyền ghét bỏ nhau
Chớp mắt nhìn ra tình đã bạc
Giật nình ngoảnh lại nghĩa thêm đau…/

Thứ Hai, 14 tháng 10, 2013

Bước chân người biết nói...




Không một văn bản đến tay, không có lời tuyên truyền vận động
Tất cả già, trẻ, gái, trai, vẫn đổ ra đường
Cùng trật tự đứng xếp hàng như một đoàn quân ngay ngắn trước giờ ra trận.
Cả dân tộc nghẹn lòng tiễn đưa Vị Trưởng ban sinh đẻ kế hoạch
Tiễn đưa Đại tướng Quân đội nhân dân Việt nam
Hai lần cầm quân đánh thắng Giặc sâm lăng
Tiễn đưa người đội trưởng của ba mươi tư tuyên truyền giải phóng quân
Súng ống thô sơ, áo quần xộc xệch....
Không ai ra lệnh cho ai tất cả đều chắp tay và khóc
Nước mắt rơi theo mỗi bước mình đi...
Cả dân tộc đang nghĩ về quá khứ
Nghĩ về những tháng ngày bất tử...
Nghĩ về “một hòn máu đỏ nên người hôm nay”
Nghĩ về thời “Giặc lùng giặc quét, giặc vây
Có Dân có Đảng đêm ngày vẫn vui”....*
Những nén hương ngậm ngùi
Tỏa khói...!
Triệu bước chân người biết nói
đi theo mệnh lệnh trái tim mình.../.
Ghi chú: Những câu thơ trong ngoặc kép, đánh dấu sao được rút từ bài thơ "Ba mươi năm đời ta có Đảng" của Cố nhà thơ Tố Hữu

Thứ Năm, 26 tháng 9, 2013

BIA MỘ

Vừa xây xong phần mộc
Thế nhà đã đăng quang
Chợt anh chồng đột tử
Giữa bao điều dở dang

Nghe phong thanh nhà ấy
Vợ khéo, chồng cũng khôn
Làm ăn đang thịnh vượng
Thương quá...Lại chết non

Người tốt đổ tại số
Kẻ độc miệng bảo tham
Vì"Bất đắc kỳ tử"
Ai biết đâu mà bàn
Dần dà mới biết rõ
Vợ buôn bán cửa quan
Chồng theo nghề ma túy
Ra thế...Tiền chơi khăm...

Bia khắc ngày sinh tử
Có tạc ảnh hẳn hoi
Ai đi qua nhẩm đọc
Lại thấy.... gai cả người.../.

Thứ Hai, 23 tháng 9, 2013

CÁI BẮT TAY


Đón lãnh đạo đến nghe thơ
Bẽ bàng nhận cái hờ hờ bắt tay
Lỏng ra...Hay xiết chặt đây....?
Cả hai đều chẳng được hay về mình
Đành cười nửa miệng làm thinh
Thôi thì ...! cũng có chút tình thơm lây...!
Nhớ câu: "...Vàng đến thế này
Mà sao đen bạc vẫn đầy thế gian"*
Thì thầm đọc ...Thấu tâm can.../.
Chú thích: "...Vàng đến thế này
Mà sao đen bạc vẫn đầy thế gian"* Trích trong bài thơ "Đi trong đồng cỏ hoe vàng" Của Nhà thơ Trần Nhuận Minh.

Chủ Nhật, 15 tháng 9, 2013

TỰ NHIÊN...



Tự nhiên lòng nhung nhớ
Mà chẳng biết nhớ ai
Lục tìm trong ký ức
Thấy mỗi mình em thôi!
Tự nhiên buồn muốn hát
Mà chẳng biết hát gì
Đành gửi lời theo gió
Để một mình em nghe...
Tự nhiên trào nước mắt
Mà chẳng hiểu vì đâu
Từng giọt dài giọt ngắn
Rơi rơi vào đem thâu.../.

Thứ Tư, 4 tháng 9, 2013

CÓ GIÁ THÀNH MẤT GIÁ...?

Có giá thành mất giá...?



Thời mở cửa cả nước làm kinh tế
Các chủ đầu tư xem xét thật kỹ càng
Từ sợi chỉ, cái kim đến phương tiện cao sang
Đều được tính đẻ thêm phần sinh lợi
Nhà nhà thi đua, người người tiến tới
Quyết làm cho nước mạnh dân giầu.
Các thầy cô phải trăn trở đêm thâu
Tìm cách dạy để thêm phần THU NHẬP

Ngành y cũng nửa bao nửa cấp
Dao mổ, kim tiêm thật khéo KINH DOANH

Ngành in luôn tìm bạn đồng hành
Giấy loại tốt IN SAO CHO NHIỀU CHỮ

Các phương tiện thông tin lo người tài trợ
Phim đang hay lại QUẢNG CÁO BIORE
Nhiều nhà văn săng sải lắng nghe
TỪNG SỞ THÍCH VÀ TÚI TIỀN NGƯỜI ĐỌC
Tình khúc thảm sầu CA SĨ GÀO NHƯ KHÓC
Nhà thơ muốn giầu PHẢI BIẾT SĂN TIN
Chuyện áo cơm, áo cơm...áo cơm
Biến bao nghề có giá thành mất giá...

Mới thoáng nghe vẻ như không gì lạ
Nghe quen rồi... ngẫm lại...toát mồ hôi...

Thứ Hai, 19 tháng 8, 2013

Khóc giả - Khóc thật...!

Người ta đi đến đám tang
Khóc hờ được cả trăm ngàn tiền thuê

Lạ tai người xúm lại nghe
Tài chưa khóc mướn thành nghề hẳn hoi...!
Khổ ông Thi sĩ dở hơi
Nhỏ lệ thương đời như thể thương thân
Giá như chọn chữ ghép vần
Thành câu khóc giả có phần hơn không...!
Rõ hay...Tiếng khóc cõi lòng.

Thứ Năm, 15 tháng 8, 2013

SÓNG ƠI...!: BUỒN CƯỜI...!

SÓNG ƠI...!: BUỒN CƯỜI...!: Tự nhiên cứ thấy buồn cười Với bao nhiêu chuyện lạ đời bấy nay Cười bạn mình uống quá say Nỗi niềm riêng cứ dãi bày bô bô Cười xem can...

BUỒN CƯỜI...!



Tự nhiên cứ thấy buồn cười
Với bao nhiêu chuyện lạ đời bấy nay
Cười bạn mình uống quá say
Nỗi niềm riêng cứ dãi bày bô bô

Cười xem canh bạc được thua
Mãi mang số phận ra đùa vậy thôi
Cười nhìn những cảnh loi choi
Cậy quyền, ỷ thế muốn chòi mâm son
Cười tiền biến hóa dại khôn
Khiến ai đành ngậm bồ hòn khen nhau

Cười... mà có thấy vui đâu
Cười rồi...! Lại thấu nỗi đau nhân tình.../.

Thứ Hai, 22 tháng 7, 2013

Người cựu chiến binh trong ngày tựu trường



Lặng lé ngồi vào chỗ cũ
Nơi đã từng ngồi trước lúc ra đi
Lớp đây, thầy kia, bạn kia
Thân thương quá mà quen...mà lạ
Kỷ niệm mái trường - ghế ngồi chưa ấm chỗ
Ký ức học trò – Bạn chưa kịp làm quen
Ông thì thầm điểm lại nhứng cái tên
Mấy đứa bạn cùng ngày nhập ngũ
Chiến tranh qua rồi có đứa không về nữa...
Để cùng nhau thăm lại mái trường xưa
Cùng quay về với tuổi mộng mơ
“Làm quen lại” với bạn bè học cũ
Ngày tựu trường giữa bao nhiêu nỗi nhớ
Lại chạnh lòng thương cánh võng trường sơn…/.
Mời bấm vào play để nghe Ngọc Ước Tặng các gia đình Thương Binh Liệt sĩ nhân ngày 27/7:

Thứ Năm, 11 tháng 7, 2013

CUỘC PHIÊU DU CỦA HỒN MA HÀNG THỊT

Phụ chương theo kịch bản
,,`HỒN TRƯƠNG BA, DA HÀNG THỊT``,,
Của cố Tác giả: Lưu Quang Vũ)

...Tay dao, tay thớt khơi khơi
Nói giọng chợ búa phớt đời hoá quen
Theo nghề, người gọi thành tên
Bất ngờ đột tử giữa đêm bão bùng

... ... ...
Hồn lìa khỏi xác vừa xong
Diêm Vương bắt tội đóng gông, đeo cùm
Quen thói trần, gã om xòm:
-“Cớ chi ta phải đi khom thế này...?
Đúng là vạ gió tai bay...!
Mưu sinh nên phải ngày ngày sát sinh
Cỗ bàn nhậu nhẹt linh đình
Có tay ta mới tác thành cuộc vui
Quan hay dân cũng thế thôi
Phải ăn mới có được hơi sinh tồn
Xác ta rồi sẽ mang chôn
Làm mầu cho đất, sao còn hại ta
Ngược đời!...Âm phủ thế a...?
Tội người không phạt, ra ma còn hành
Những tay tham của, hám danh
Gian ngoan, độc ác, lưu manh trăm phần
Chúng làm loạn nước, khổ dân
Cậy tiền, siêu thoát thành thần rồi sao?
ở đây không thấy đứa nào
Để ta chỉ mặt, tống vào ngục giam.”
(Diêm vương sắc mặt đăm đăm,
Hai hàng quỷ sứ lăm lăm xích xiềng...)
Hồn ma thét: - “ Có tỏi, giềng
Đầu trâu, mặt ngựa cũng kiềng mặt ta
Bây giờ ta đã là ma
Có chết lần nữa cũng là thế thôi
Ta mà kêu thấu tới Trời
Những điều oan khuất ...Các ngươi liệu hồn”
Diêm Vương lòng dạ héo hon:
“Nhà ngươi dám nói hùng hồn vậy sao
Giọng nghe ngang ngạnh, hỗn hào
Nhưng suy cho kỹ... câu nào cũng hay
Cho ngươi trở lại kiếp người
May còn có dịp kêu Trời giúp ta...”
... ... ...
Quỷ thần dẫn dắt hồn ma
Tìm về xác cũ...Trương Ba ngự rồi
Long đong góc bể, chân trời
Nhập được vào xác ngời ngời ánh thơ
Nhìn đâu cũng thấy mộng mơ
Quên ăn vì chữ, gầy dơ xương sườn...
Tính quen lọc mỡ, bóc lườn
Vốn dĩ coi thường tâm địa tham lam
Vung tay hễ nói là làm
Choảng vỡ quai hàm những kẻ bất nhân
Hỡi ơi!... Lực bất tòng tâm
Hồn đầy khí phách, tấm thân khô gầy
Xác, hồn dở khóc dở cười
Làm sao trụ nổi kiếp người chuân chuyên
Đành như hai kẻ khắc duyên
Xuôi theo số phân đỏ đen cõi trần...
... ... ...
Một ngày kia các Quỷ thần
Tìm được thân xác có phần xứng đôi
Ngờ đâu vừa nhập vào rồi
Thấy toàn âm khí đến đòi trả công
Thì ra xác của “Tú ông”
Quen nghề lừa đảo, cướp không kẻ làm...
Rõ ràng chẳng muốn tham lam
Mà tay vẫn cứ nhúng chàm mới đau
Đêm đêm hồn, xác cãi nhau
Thoát ra thì khổ, nhập vào càng xung
Quỷ thần cũng phải mủi lòng
Dẫn hồn rong ruổi khắp vòng trần ai
Tìm bằng được xác người tài
Nhập vào để giúp muôn loài bình yên
Có công rồi sẽ quy tiên
Mà kêu oan khuất ở trên Thiên đình
Đẹp đôi cả bóng với hình
Có tài, có sức, có tình, có uy
Như nàng dâu lúc vu quy
Nào ngờ nhập cuộc lại suy...rõ buồn
Hồn quen xả thịt bán luôn
Xác lại lo kiếm những nguồn cao xa
Bữa ăn đơn giản qua loa
Mải làm, gầy đét thịt da vẫn làm...
Đời ai chẳng có cái ham
Trí anh hàng thịt thì kham sao vừa
Đành liều làm ẩu, làm bừa
Tan tành sự nghiệp, bị đưa ra toà....
Quỷ thần thấu cảnh xót xa
Tìm cho xác rõ thật thà gửi thân
Núp vào cuộc sống cù lần
Da mầu than củi, tay chân xù xì
Bảo đi thì nhấc chân đi
Sai cuốc thì cuốc, việc gì cũng chơi...
Nghiệp sát sinh thích bốc giời
Giờ trên đống lửa phải ngồi vô tư
Lành như bụt, hiền như sư
Mười rằm cũng gật, mười tư cũng gù...
Hồn Hàng Thịt khóc hu hu:
“- Thế này, thà cứ ngồi tù cho xong”
Diêm Vương nghe khóc động lòng
Trả xác Hàng Thịt, đóng còng Trương Ba...
.................
Người người còn nhớ hôm qua
Lời anh Hàng Thịt như hoa, như vàng;
Sáng nay cả chợ ngỡ ngàng
Gã nốc rượu, chửi oang oang vô hồi:
““- Ta vui... bát tiết canh thôi
Miếng ngon thiên hạ chén rồi còn đâu..”.
“Đầu lợn ghép với mình trâu
Năm chắp ba vá còn lâu thành người”
“Mới hay!...Ngộ nhận trên đời
Có kêu thấu trời, trời cũng không tha”
“Người đời soi lấy gương ta
Xương da Hàng Thịt, hồn là Thịt thôi”.../..

Chủ Nhật, 23 tháng 6, 2013

Thuyền giấy

Bạn bảo thơ mình nhẹ quá
Như con thuyền giấy trôi ngang
Thơ viết phải giầu hình ảnh
Và đằm như thuyền chở hàng

Bạn bảo gió trăng là cớ
Tinh thần giữ để động viên
Muốn có một câu thơ đẹp
Chữ tâm phải là ĐẦU TIÊN
Biết bạn nói đùa hay thật
Lần nào mình cũng lặng thinh
Đêm về bờ môi mặn chát
Thương con thuyền giấy đời mình…/.

Chủ Nhật, 2 tháng 6, 2013

ĐỌC THƠ CHÚ XEM NÀO

-“Tớ rất thích đọc thơ
Ngắm trời mây mơ mộng
Muốn dang tay thật rộng
Ôm hoa lá cỏ cây”

Giọng anh nói mê say
Nhiệt thành như kẻ sĩ
Tôi nghe mà kính nể
Một tâm hồn thi nhân
Cốc bia được nâng lên
Chạm nhau vì đồng cảm
Bất chợt ngoài cửa quán
Cháu bé đến xin ăn
Lạnh lùng và thản nhiên
Anh vung tay xua: - “Cút”
Ngụm bia trôi đắng ngắt
Để nghẹn một ý thơ

Bé ăn mày ngẩn ngơ
Buông thõng tay thấm mỏi
Quay lại tôi anh hỏi:
-“ Đọc thơ chú xem nào…?”...!

Thứ Tư, 29 tháng 5, 2013

HÀNG XÓM



Giữa hai nhà hàng xóm
Chỉ tại mỗi con gà
Họ cãi nhau to lắm
Lời độc cứ tuôn ra

Giá con gà biết nói
Suy nghĩ được như người
Nó làm sao dám tới
Bới nát luống hoa tươi…!
Biết rõ mình quá thể
Họ vẫn giận nhau lâu
Chỉ khổ cho lũ trẻ
Chẳng được đùa với nhau

Chúng luồn qua bờ giậu
Lúc người lớn vắng nhà
Lén lút như kẻ trộm
Chơi trò làm thông gia../.