Thứ Năm, 26 tháng 9, 2013

BIA MỘ

Vừa xây xong phần mộc
Thế nhà đã đăng quang
Chợt anh chồng đột tử
Giữa bao điều dở dang

Nghe phong thanh nhà ấy
Vợ khéo, chồng cũng khôn
Làm ăn đang thịnh vượng
Thương quá...Lại chết non

Người tốt đổ tại số
Kẻ độc miệng bảo tham
Vì"Bất đắc kỳ tử"
Ai biết đâu mà bàn
Dần dà mới biết rõ
Vợ buôn bán cửa quan
Chồng theo nghề ma túy
Ra thế...Tiền chơi khăm...

Bia khắc ngày sinh tử
Có tạc ảnh hẳn hoi
Ai đi qua nhẩm đọc
Lại thấy.... gai cả người.../.

Thứ Hai, 23 tháng 9, 2013

CÁI BẮT TAY


Đón lãnh đạo đến nghe thơ
Bẽ bàng nhận cái hờ hờ bắt tay
Lỏng ra...Hay xiết chặt đây....?
Cả hai đều chẳng được hay về mình
Đành cười nửa miệng làm thinh
Thôi thì ...! cũng có chút tình thơm lây...!
Nhớ câu: "...Vàng đến thế này
Mà sao đen bạc vẫn đầy thế gian"*
Thì thầm đọc ...Thấu tâm can.../.
Chú thích: "...Vàng đến thế này
Mà sao đen bạc vẫn đầy thế gian"* Trích trong bài thơ "Đi trong đồng cỏ hoe vàng" Của Nhà thơ Trần Nhuận Minh.

Chủ Nhật, 15 tháng 9, 2013

TỰ NHIÊN...



Tự nhiên lòng nhung nhớ
Mà chẳng biết nhớ ai
Lục tìm trong ký ức
Thấy mỗi mình em thôi!
Tự nhiên buồn muốn hát
Mà chẳng biết hát gì
Đành gửi lời theo gió
Để một mình em nghe...
Tự nhiên trào nước mắt
Mà chẳng hiểu vì đâu
Từng giọt dài giọt ngắn
Rơi rơi vào đem thâu.../.

Thứ Tư, 4 tháng 9, 2013

CÓ GIÁ THÀNH MẤT GIÁ...?

Có giá thành mất giá...?



Thời mở cửa cả nước làm kinh tế
Các chủ đầu tư xem xét thật kỹ càng
Từ sợi chỉ, cái kim đến phương tiện cao sang
Đều được tính đẻ thêm phần sinh lợi
Nhà nhà thi đua, người người tiến tới
Quyết làm cho nước mạnh dân giầu.
Các thầy cô phải trăn trở đêm thâu
Tìm cách dạy để thêm phần THU NHẬP

Ngành y cũng nửa bao nửa cấp
Dao mổ, kim tiêm thật khéo KINH DOANH

Ngành in luôn tìm bạn đồng hành
Giấy loại tốt IN SAO CHO NHIỀU CHỮ

Các phương tiện thông tin lo người tài trợ
Phim đang hay lại QUẢNG CÁO BIORE
Nhiều nhà văn săng sải lắng nghe
TỪNG SỞ THÍCH VÀ TÚI TIỀN NGƯỜI ĐỌC
Tình khúc thảm sầu CA SĨ GÀO NHƯ KHÓC
Nhà thơ muốn giầu PHẢI BIẾT SĂN TIN
Chuyện áo cơm, áo cơm...áo cơm
Biến bao nghề có giá thành mất giá...

Mới thoáng nghe vẻ như không gì lạ
Nghe quen rồi... ngẫm lại...toát mồ hôi...