Thứ Tư, 29 tháng 5, 2013

HÀNG XÓM



Giữa hai nhà hàng xóm
Chỉ tại mỗi con gà
Họ cãi nhau to lắm
Lời độc cứ tuôn ra

Giá con gà biết nói
Suy nghĩ được như người
Nó làm sao dám tới
Bới nát luống hoa tươi…!
Biết rõ mình quá thể
Họ vẫn giận nhau lâu
Chỉ khổ cho lũ trẻ
Chẳng được đùa với nhau

Chúng luồn qua bờ giậu
Lúc người lớn vắng nhà
Lén lút như kẻ trộm
Chơi trò làm thông gia../.

Thứ Hai, 20 tháng 5, 2013

DỘT GIỮA TRANG THƠ...?


DỘT GIỮA TRANG THƠ...?


Tạm gác mọi chuyện đời hay dở
Thả hồn mình lang thang giữa sông ngân
Nào! Hoa lá, gió trăng cùng mỹ nữ
Gợi tình đi cho ta gieo vần ……..

Đùa với gió – Gió lúc hiền lúc giận
Chơi cùng trăng – Trăng khi khuyết khi tròn
Hoa vội héo, mỹ nứ nhòe son phấn
Ta tròng trành rờn rợn trước nụ hôn ……
Không! Cứ nở nụ cười thắm thiết
Gom niềm vui trong thăm thẳm mộng mơ
Huơ cây bút tìm lời hay để viết
Kìa! Mưa đâu!... Sao dột giữa trang thơ…?

Thứ Năm, 9 tháng 5, 2013

NỖI NIỀM HỘ PHÁP



Mỗi khi đi qua cửa chùa
Thấy rờn rợn ngoái nhìn Hộ Pháp
Ngài đứng lặng im, lạnh lung, nghiêm khắc
Người đến thắp hương lại quắc mắt nhìn
Người đặt tiền- môi vẫn mím đăm dăm
Người cúi lạy - Tay năm gươm chực tuốt
Kể cũng lạ...! Ở ngay cửa Phật
Vẫn có Thần ghẻ lạnh với trần gian
Hình như Ngài bị nghi oan
Nêm đêm qua ngài hiện về trong mộng
Dáng Ngài cao lồng lộng
Dìu dịu nụ cười thàn tiên
Tay vẫn nắm thanh gươm
Ngài quở trách...Nhà người đừng hỗn xược...!
Ta là thần đứng ngoài cửa Phật
Để coi chừng xua đuổi lũ Yêu ma
Người đến thắp hương, đặt tiền trước mặt ta
mọi suy nghĩ trắng đên ta đều biết cả
Hận một nỗi ...Thân ta là tượng gỗ...
Không đuổi được người ta phải đứng im.
Ôi...!Thấu tình tôi thổn thức thâu đêm.../.

Chủ Nhật, 5 tháng 5, 2013

Vua đấy...!


Thăm Huế làm vua mấy phút chơi
Giơ tay chém gió thử ra oai
Bỗng nghe những tiếng cười như sé
Vua đấy...! Sao dân bạc thế này...?

Ta thành Khải Định hay Gia Long.../
Mũ áo cân đai chạm khắc Rồng
Giữa Tử cấm thành ngồi chễm trệ
Giang sơn một cõi có...mà không!









Đâu đó còn nghe tiếng mexi
Giầy đinh nện gót dọc sử thi
Ngai vàng nghiêng ngả trên Thành Nội
Ngơ ngác Muôn dân biết nói gì...!










Bá vai hỏi chuyện mấy ông Quan
lạnh buốt tay ta giữa dại ngàn

Ngoảnh lại chạnh lòng ...Quan hóa đá
Nhìn vào ngơ ngăn ngắt bệ cùng lăng.../.