Chủ Nhật, 28 tháng 4, 2013

ĐÓN BẠN VỀ.



Đúng mày rồi, không thể lẫn được đâu!
Bởi tao giấu chôn mày cùng khẩu súng
Giữa lòng đất đạn cày còn nóng bỏng
Bên sườn đồi vừa dậy tiếng xung phong
Nào...! Về thôi...! Về với xom, với làng
Cho ấm lại nến hương mẹ thắp



Về với nghĩa trang thủy chung son sắt
Trang trọng thiêng liêng Tổ quốc ghi công
Đất không phải mua hàng chục triệu đồng
Mét vuông mày nằm trở thanh vô giá...
Giữa ồn ào đỏ đen thật giả
Non sông ấp ủ mày mãi mãi một mầu xanh
Ôm mày vào lòng tao hát khúc quân hành
Nỗi niềm đầy vơi chúng mình san sẻ

Nhớ những lúc đôi mắt mày rực lửa
Súng đỏ nòng trút đạn xuống đầu thù
lòng rưng rưng trả mày lại thiên thu
Nước mắt tuôn trong ráng chiểu cháy đỏ
Xin gió thổi nhẹ thôi...! Thật nhẹ...!
Để nén hương trầm thơm ngát với miền quê...!

Thứ Tư, 24 tháng 4, 2013

BẠN CŨ



Anh ư! Sao chẳng giống ngay xưa?
(Hay hát, hay đủa, thích đọc thơ)
Đuôi mắt bây giờ cười lạnh lạnh
Bước đi đường bệ đên thờ ơ
Gặp tôi anh khẽ gật đầu chào
Mũm mĩm bàn tay bắt xã giao
Thăm hỏi  nghe như không phải hỏi
Chúc mừng mà có thấy mừng đâu!

Lo tôi nhờ vả chuyện gì chăng
Sao nỡ cho nhau sự ngỡ ngàng
Hay đã quen nghề giao tiếp ảo
Nhờ nhờ nhạt nhạt để làm sang..?


Ừ.. ! Giả nghe ra cũng rất đời
Giả tài, giả kém giả thầy tôi
Giả nghe nhũng nhiễu lời khen giả
Giả điếc, giả câm, giả khóc cười

Chí trai một thuở gánh non sông
Có lúc nào anh tự hỏi lòng
Đổi bào điều giả thành tiền thật
Cái giá nhất thời đắt lắm không

Anh đi bóng ngả dưới trời chiều
Sợi nắng xiên khoai vẫn dõi theo
Thảng thốt tôi lo lần gặp lại
Hoàng hôn xập xuống giữa lưng đèo……../.


Chủ Nhật, 21 tháng 4, 2013

NÔNG SÂU...


Mẹ mài việc cơ quan
Đồng lương vừa bát gạo
Bố dở buôn dở cửu
Cố nuôi con học hành

Đến ngày con trưởng thành
Mang những trang kiến thức
Bao năm rèn rũa được
Tìm con đường công danh
Trong lí lịch của mình
BỐ: Một dòng mờ nhạt
Mỗi bước con lận đận
Bố lại nhói trong tim...
........
Nhà bên là Ông quan
Giầu sang và quyền lực
Con được đà lười nhác
Tìm thú chơi triền miên
Bằng cấp thi bằng tiền
Công danh bố lo giúp
Sau ngày bố thôi chức
Con phạm tội tham ô
Rồi lĩnh án vào tù
Bố cười ra nước mắt...
..........
Hai mái đầu tóc bạc
Chiều chiều ngồi bên nhau
Hai dòng đời nông sâu
Chẳng mấy khi nhắc lại
Nụ cười thường tắt vội
Sau mỗi lần cụng ly.../.